Bất tri
mưa lất phất chiều hôm
lữ khách đứng ven đường
nghe bốn bề nhỏ nước
xuống tâm cảnh mông lung
đường dài không bóng xe
xa lắc lối về quê
mịt mùng đau dặm lữ
ly hương không chỗ về.
Nhớ người xa
chiều xanh màu của lá
ấm hơi thuốc bên sông
se lạnh từng cơn gió
hương xuân đau tấc ḷng.
PHÙ DU