THAM DỰ TANG LỄ H̉A THƯỢNG THÍCH TRÍ CHƠN

 

 

Pháp hữu Thích Minh Đạt

 

 

 

 

Chỉ vài tiếng đồng hồ sau khi Ḥa Thượng THÍCH TRÍ CHƠN  viên tịch là tôi nhận được tin. Ḥa Thượng Thích Tịnh Từ đang bận phật sự tại tu viện Liên Tŕ, tiểu bang Alabama, không về được. Tôi được cử thay thế cho Ḥa Thượng Tịnh Từ và đại diện Cộng Đồng Phật Giáo Việt Nam Bắc California đi tham dự và phúng điếu. Thật ra, nếu không “đề cử” th́ tôi cũng đă chuẩn bị về tham dự tang lễ của HT. Trí Chơn. Chỉ có điều là khi nhận lời của Ḥa Thượng Tịnh Từ th́ tôi lại nhận thêm một công việc, tuy không nặng, nhưng hơi bận tâm, đó là viết bài Điếu Văn.

Những kỷ niệm của 32 năm khi lần đầu tiên gặp Ḥa Thượng Trí Chơn tại chùa Từ Quang, San Fransisco cứ ùa về, nếu viết th́ tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, nên tôi đă chọn giải pháp “làm thinh”. Vé máy bay đă có trên tay rồi, nhưng không muốn thông báo cho HT. Nguyên Trí nhờ sắp người đi đón, lư do sợ “tang gia đang bối rối” mà tôi lại “tạo thêm công ăn việc làm” tội nghiệp quá! May thay, có người quen chịu lănh việc đón đưa.

Đến nơi, tôi thấy TT. Trí Thành đang đi từ băi đậu xe tiến về trai đường, nơi Chư Tôn Đức đang thọ trai. Biết ḿnh trễ, tôi theo Thượng Tọa Trí Thành đến trai đường, thấy Chư Tôn Đức đang trang nghiêm thọ trai, c̣n một chiếc ghế trống, tôi yên lặng ngồi xuống với mấy anh em “cùng quê”, Giải Minh, Tâm Lương và TT. Trí Thành cùng ngồi theo. Có lẽ TT. Trí Thành thấy sự hiện diện của tôi trong mâm ăn đang diễn tiến làm mấy anh em thiếu sự tự nhiên nên lại “kéo” tôi đến một chỗ khác. Tôi nghe trên máy phóng thanh: “sau khi thọ trai là phái đoàn của Cộng Đồng  Phật Giáo Việt Nam Bắc California phúng điếu”. Tuy không viết điếu văn, nhưng tôi biết là phải nói vài lời trong lúc phúng điếu, nên trên đoạn đường từ phi trường về Chùa Bát Nhă, nơi tôn trí nhục thân HT. Trí Chơn, tôi đă xin một tấm giấy của đạo hữu rước tôi và ghi xuống một vài cái “bản lề” để khi nói không lộn xộn. Nhờ vậy mà tôi đă thông qua được “tai nạn” giao thông nói năng. Thêm một điều đại may cho tôi là, những đoạn mà tôi chưa kịp “móc bản lề” th́ âm thanh cũng làm thinh. Tưởng đâu mọi việc đă được êm xuôi, không ngờ chính sự “làm thinh” của âm thanh mà bây giờ tôi phải ngồi ghi lại mấy điều mà tôi đă nói, theo yêu cầu của TT. Trí Thành, đại diện Môn Đồ Pháp Quyến.

Tôi đă nói vắn tắt như vầy: Như bao nhiêu người khác, tôi biết Pháp Vị của Thầy là Ḥa Thượng, chức vị là đương kim Chủ Tịch Điều Hành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hoa Kỳ; nhưng tôi muốn gọi bằng Thầy, để nhớ lại lần gặp gỡ đầu tiên của hơn 30 năm trước. Năm ấy vào năm 1980, chỉ sau Tết ta vài tháng, tôi mới qua Mỹ khoảng nửa năm. Thầy Tịnh Từ đi rước Thầy từ phi trường về, tôi ăn mặc “tươm tất” ra chào đón, được Thầy Tịnh Từ giới thiệu đây là Thượng Tọa Thích Trí Chơn, đệ tử Ôn Linh Mụ, du học từ Ân Độ qua. Tôi chấp tay nghiêm chỉnh, cúi đầu chào với tất cả phong thái của một “Tăng sinh” Việt Nam c̣n “mới toanh”. Thầy nắm tay tôi, bảo “huynh đệ với nhau, lễ mễ chi lắm, mất t́nh anh em”.

Suốt hai tuần lễ, anh em gắn bó bên nhau. Ban ngày được thầy Tịnh Từ chở đi thăm đủ chỗ. Hết chùa Tàu, đến phố Tàu, phố Nhật... Tôi nhớ có một hôm Thầy dặn Thầy Tịnh Từ, đi đâu th́ đi nhưng trước khi về lại Los Angeles, cho đi thăm Kim Môn Kiều (Golden Gate Bridge). Rồi nào Kim Môn Kiều, Kim Môn Viên, sở thú, băi biển, bến tàu, đi xe buưt cổ của thành phố San Fransisco... chỗ nào, cái ǵ Thầy cũng khen đẹp cả; Thầy Tịnh Từ chỉ trả lời bằng nụ cười ra tiếng. Tối lại th́ tâm sự xoáy quanh 4 trọng điểm: Tu tập, Học hành, Hoằng pháp, Giáo dục Tăng Ni trẻ hải ngoại.

Thầy Tịnh Từ chọc:

“Mới qua c̣n hăng dữ”!

Tôi chen vô phá đám:

“Tăng sinh này thuộc trẻ hay già?”

“Trẻ chi nữa mà trẻ, đập ra hột rồi!” Thầy nói vậy.

Tôi không sao quên được cái giây phút chia tay tại phi trường San Fransisco, cả 3 anh em nắm tay nhau thành một ṿng tṛn, Thầy nói: “Sau này dù có ǵ đi nữa, th́ 3 anh em ḿnh vẫn một ḷng, chung ḷng chung sức để cùng chung lo Phật sự. Nhớ kết thành liên bang với nhau, nghe”. Buông tay ra, chấp tay lại, ba anh em chào nhau trong tương kính!!!

Tôi chỉ nhắc lại vài điều vắn tắt như vậy thôi. Thật ra, chuyện hai tuần lễ của những người có chung lư tưởng, mang chung hoài băo, nhất là trong lúc xa quê hương, xa Thầy Tổ, ghi lại không cần chi tiết, chắc cũng được 5, 10 trang giấy; nhưng v́ th́ giờ quá ít, cuối cùng tôi kết luận “Thưa Thầy, những ǵ chúng ta tâm sự, rất tiếc, hôm nay vắng mặt Pháp hữu Tịnh Từ và tôi được cử đại diện, vừa cho Thầy Tịnh Từ, vừa cho Cộng Đồng Phật Giáo Việt Nam Bắc Cali, muốn thưa với Thầy rằng: Công hạnh của Thầy đă măn, Phật sự chúng ta bàn tính tuy đă trên 30 năm, nhưng xét ra vẫn c̣n mới; có nhiều điều chúng ta đă làm và đă thành công; có đôi việc chúng ta làm nhưng thất bại; có những việc chúng ta đang làm c̣n dang dở... nhưng Thầy đừng bận tâm, hăy thanh thản ra đi, sẽ có người tiếp nối, nhớ rán “trèo” lên cho đến phẩm cuối cùng (Thượng phẩm Thượng sanh) để mau được đấng Từ Phụ A Di Đà thọ kư rồi trở lại trong cơi Kham Nhẫn này cùng Quư Huynh Đệ tuyên dương Chánh Pháp hóa độ quần sanh.

 

NAM MÔ TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI ĐÀ PHẬT

Bái biệt nhục thân Thầy.

Pháp hữu vong niên Thích Minh Đạt

 

 

 

 

 

 


 
Bài vở đóng góp xin gửi về: baivochanhphap@gmail.com
Copyright © 2009 Chanh Phap Magazine
Last modified: 02/29/12