Vờ vĩnh
Nửa đêm thức dậy chợt hỏi:
Ta từ cơi mộng nào đây?
Vờ vĩnh lang thang muôn cơi
Nẻo về chuếnh choáng men say
Đất trời xiêu lệch hai vai
Trầm luân xơ xác gót hài
Chỉ là đùa vui một chút
Hư không nào có hao ǵ!
Người buồn ta cũng buồn chơi
Giả đ̣ yêu thương, chiếm hữu
Công danh phú quí đầy vơi
Chưa tàn nụ cười mỗi sáng
Làm bộ háo hức t́m trăng
Trăng kia mất đâu mà t́m
Đi về mấy bận lăng xăng
Vẫn như một cơi im ĺm
T́m trăng, t́m cội, t́m nguồn
Yêu ta, yêu em, yêu người
Chỉ là vờ vĩnh với đời
Đi-về một giấc mơ thôi.
VĨNH HẢO