HAI LẦN XIẾT TAY

Mă Nhược Mai

 

Bây giờ, trong không gian yên tĩnh và nhỏ nhắn của ngôi nhà nơi ông và bà đă sống với nhau suốt 50 năm qua, chỉ c̣n lại hai người với nhau. Các con ông đă quay về với cuộc sống mưu sinh tất bật của chúng, để lại ông nằm trên giường với cơn bệnh hiểm nghèo đang chờ đến giai đoạn bộc phát cuối cùng, và bà, thanh nhă, khiêm nhường, ngồi lặng lẽ một bên, lắng nghe những hơi thở mỏi ṃn đang đứt nhịp của ông. Bà chăm chú nh́n xuống khuôn mặt thân yêu quen thuộc đă ở bên cạnh bà suốt cả quăng thời gian dài dằng dặc của một kiếp người. Bầu không khí tĩnh lặng của mùa đông như chững lại với tiếng reo lanh canh của chiếc khánh treo ngoài lan can. Bất chợt từ đâu đó trong những ngôi nhà kế cận vang lên, cuộn tới và len vào không gian êm ả những giai điệu tuyệt vời của một bản nhạc không lời. Lúc này bà thấy ông đang từ từ mở mắt ra nh́n bà đăm đăm. Ánh mắt lạc thần của ông dường như được rọi vào một luồng sinh khí. Khuôn mặt già nua nhăn nheo của ông bỗng như dăn ra, đằm thắm lại. Bà đưa tay phải tới, nắm lấy bàn tay phải của ông. Bàn tay khô ran, co quắp cố nắm lấy, giữ lấy bàn tay bà. Chuỗi nhạc thánh thót của bản nhạc tỏa lan, quyện lấy, ch́m nổi, lay động và trầm lắng trong không gian tĩnh mịch. Bà cúi xuống sát hơn nữa, nh́n sâu vào mắt ông và nói: “Năm mươi năm trước, ḿnh đă xiết tay nhau lần đầu tiên trong ngày lễ thành hôn, sau khi đeo nhẫn cưới cho nhau, anh nhớ không?” Ông chớp chớp mắt. Ánh mắt ông có vẻ nhận biết và hiểu lời ba. Bà lại cúi sát hơn nữa, miệng bà kế bên tai ông và bà từ tốn nói; “Vậy bây giờ ḿnh hăy xiết tay nhau lần cuối cho trọn một đời đă sống bên nhau...” Bà không thốt lên được tiếng “nhé anh”…  cho tṛn câu được nữa, bởi v́ lệ đă tuôn trào xuống. Khuôn mặt hiền từ, đôn hậu của ông bỗng như sáng lên một ánh hào quang phản chiếu t́nh yêu sâu sắc thủy chung mà suốt cả nửa thế kỷ qua, ông và bà đă san sẻ cho nhau, chung đắp cho nhau. Một nét thanh thản chảy điều ḥa trên sắc diện ông trước khi thở hắt hơi thở cuối cùng.

Hai bàn tay ấy đă xiết chặt nhau lần cuối cùng trong phút lâm chung của một người trong đôi uyên ương keo sơn gắn bó này, giữa tiếng nhạc du dương đưa tiễn của bản giao hưởng Sonate Ánh trăng của Beethoven.

 


 
Bài vở đóng góp xin gửi về: baivochanhphap@gmail.com
Copyright © 2009 Chanh Phap Newspaper
Last modified: 03/07/10